Ding f ēng bō
定 风 波 -苏轼
sān yu è q ī,r ì shā h ú d à o zh ōng y ù。yyǔǔ j ù xi ān,q ùt ó ng x í ng ji ē l á ,ng byúè di ú b ù ju。éyǐ é r su ì q,í ngùg zu ò c ǐ。c í
三月七日,沙湖道中遇雨。
雨具先去,同行皆狼狈,余独不觉。
已而遂晴,故作此词。
mò t īng chu ān l í n d ǎ y ,è sh héēfnág ng y í n xi à o qi ě。x ú x í ng
莫听穿林打叶声,何妨吟啸且徐行。
zhú zh à ng má ng xi é q īng sh è ,ng ms hǎuí p à ?
竹杖芒鞋轻胜马,谁怕 ?
yī su ō y ān y ǔ r è n p í 。ng sh ēng
一蓑烟雨任平生。
li à o qi à o ch ūn f ēng chu ī,ji wǔēxi lǐěn gn,g shān t ó u xi é zh à o qu è xi ā。ng y í ng
料峭春风吹酒醒,微冷,山头斜照却相迎。
huí sh ǒu xi à n xgi lāáois è ch,ǔguī q ù, yě wú f ēng y ǔ y ě w。ú q í ng
回首向来萧瑟处,归去,也无风雨也无晴。